Thứ Bảy, 21 tháng 1, 2023

18-BỒ TÁT GIỚI: GIỚI DÂM/ 1

 

18-BỒ TÁT GIỚI: GIỚI DÂM/ 1

Bác 10 Giới Trọng Bồ-tát Bà-la-môn

Nguyên văn “3.- GIỚI DÂM 34

Nếu Phật tử, tự mình dâm dục, bảo người dâm dục, với tất cả phụ nữ, các loài cái, loài mái, cho đến Thiên nữ, quỷ nữ, thần nữ cùng phi đạo mà hành dâm: nhân dâm dục, duyên dâm dục, cách thức dâm dục, nghiệp dâm dục. Là Phật tử, đối với tất cả không được cố dâm dục.

Lẽ ra phải có lòng hiếu thuận, cứu độ tất cả những chúng sinh, đem pháp thanh tịnh khuyên dạy người, mà trái lại không có tâm từ bi, làm cho mọi người sinh việc dâm dục, không lựa súc sinh, cho đến hành dâm với mẹ, con, chị, em trong lục thân, Phật tử nầy phạm “Bồ Tát Ba La Di tội».

Chú thích 34 (tr.33): “Phật tử tại gia thì trừ vợ chồng chánh thức; Phật tử xuất gia thời với tất cả nam nữ, nếu hành dâm, phạm Ba la di, mất giới.

Phật tử tại gia, ngày thọ Bát quan trai cũng đồng như người xuất gia. Phật tử tại gia, nơi vợ chồng chánh thức mà hành dâm trái thời, trái nơi thì phạm tội khinh, phải đối thú sám hối.

Trái thời là ban ngày, ngày lễ Phật, Bồ tát, ngày trai. Trái chỗ là trừ nam căn, nữ căn. 

Trái nơi là chỗ không phải phòng ngủ riêng của vợ chồng. Phi đạo: đối với người nữ, đạo tức là miệng, nữ căn và hậu môn, còn đối với người nam, đạo tức là miệng và hậu môn. 

Phi đạo hành dâm, nghĩa là hành dâm ở những chỗ khác trên thân thể, ngoài ba chỗ này.”

PHẢN BÁC : GIỚI DÂM CỦA BỒ TÁT GIỚI

Hẳn là các Đại Thừa sư đã không có duyên may nghiên cứu kỹ tạng Luật Pātimokkha, hoặc có đọc nhưng không thấy rõ bộ Luật gốc của Đạo Phật rất chặt chẽ, cụ thể, và chuẩn xác đến như thế nào. Trong đó, sau mỗi điều luật đều có phần phân tích được gọi là ‘Tăng Thượng Giới Bổn Pātimokkha’ rất tỉ mỉ, cặn kẽ và đầy đủ nhằm tránh tình trạng lách luật, sót tội, hoặc oan sai.

Chính vì vậy các Đại Thừa sư mới không phát hiện được những sơ hở ấu trĩ của giới luật Bồ-tát.

Ngay trong phần ‘Giới dâm’ này cũng cho thấy nhiều điều qua loa hời hợt. Theo luật định sơ sài về ‘giới dâm’ của Bồ-tát giới, một loạt các tu sĩ ma mãnh như nhóm Lục Sư Tỳ-kheo thời Phật vẫn có thể phạm tội dâm nhưng chạy tội cho mình không phạm luật. Vì sao?

Vì nhiều trường hợp đã không được nêu ra rõ ràng cụ thể trong luật định cũng như trong chú thích của Bồ-tát giới. 

Ví dụ Bồ-tát giới đã không đề cập đến một loạt các đối tượng khác không phải phụ nữ hay giống cái nhưng vẫn có thể gây tội dâm, chẳng hạn như các loại lưỡng căn, vô căn, lưỡng giới, vật dụng kích dục, hoặc thậm chí xác chết.

Bên cạnh đó, Bồ-tát giới đã không nêu được rất nhiều tình huống khác nhau liên quan đến tội dâm như: cố ý hay bị kẻ ác cưỡng ép, trong tình trạng tỉnh táo hay bị hôn mê, chủ động hay thụ động, thụ động nhưng có ưng thuận hay do bị uống thuốc mê, thuốc kích dục; trường hợp bị thay đổi tướng trạng (chuyển giới) một cách tự nhiên v.v... và v.v.. Trong tạng Luật Pātimokkha có nêu rõ hàng ngàn trường hợp điển hình khác nhau, và tuỳ theo từng trường hợp cụ thể mà xác tịnh mức tội hoặc được minh oan vô tội.

Nếu cho rằng ‘Là Phật tử, đối với tất cả không được cố dâm dục’ đã bao hàm các trường trên lại rơi vào một bất cập khác. Đó là với các cư sĩ còn tại gia không lẽ ‘tất cả không được cố dâm dục’.

 Chính vì thế, chú thích 34 đã phải nói thêm trường hợp vợ chồng chánh thức. 

Thế nhưng đối với người xuất gia lại chỉ quơ quít chuyện dâm dục giữa nam nữ mà thôi, bỏ sót rất nhiều trường hợp khác.

Đã vậy, phần cuối giới dâm lại nhắc đến việc loạn luân một cách rất khiên cưỡng. Ở ngoài đời trường hợp này đã không phải phổ biến, huống hồ trong Đạo Phật, đạo của ly dục diệt dục, đạo của chánh hạnh ngay từ năm giới đầu tiên căn bản.

 Chỉ khi nào loạn luân trở thành phổ biến nên mới phải

ban thành điều luật, hoặc do có kẻ phạm tội đầu tiên nên mới phải ấn định thêm trong phần dưới Luật mà thôi.

Đã nói tới Luật, nhất là Luật của Bậc Thánh, thì phải chuẩn mực, cụ thể, đầy đủ, càng kỹ lưỡng càng tốt, chứ không thể chung chung, sơ sài được.

Thế nhưng Bồ-tát giới thiếu trước thừa sau, bộc lộ sự phiến diện hời hợt, chứng tỏ Bồ-tát giới chỉ là sản phẩm của những kẻ giả danh Phật, chế giới luật riêng để nhằm phân hoá chia rẽ Phật Giáo.

Ai còn thắc mắc, mời đọc kỹ tạng Luật Pātimokkha phần giới tội Ba-la-di về phạm dâm sẽ thấy không còn một đối tượng nào, một hành vi nào, một trường hợp nào không được đề cập đến và phân tích lý giải cụ thể.

Có vậy mới được gọi là Thánh Giới Luật Pātimokkha.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

124-ĐẠI THỪA DÙ NGUYỆN HAY KHÔNG NGUYỆN CŨNG KHÔNG GIẢI THOÁT!

  124-ĐẠI THỪA DÙ NGUYỆN HAY KHÔNG NGUYỆN CŨNG KHÔNG GIẢI THOÁT! Vì sao? Vì Đại Thừa giáo cũng giống như các Bà-la-môn thời Phật, không biết...