124-ĐẠI THỪA DÙ NGUYỆN HAY KHÔNG NGUYỆN CŨNG KHÔNG GIẢI THOÁT!
Vì sao? Vì Đại
Thừa giáo cũng giống như các Bà-la-môn thời Phật, không biết đúng PHƯƠNG
PHÁP để đi tới giải thoát hoàn toàn.
Những ai muốn
giải thoát đúng PHƯƠNG PHÁP, hãy đọc kỹ bài Chánh Kinh "PHÙ DI", số
126, Trung Bộ 3, sẽ thấy rõ.
Dưới đây là
câu hỏi của Vương tử Jayasena và câu trả lời của Tôn giả Bhumija:
“-- Thưa Tôn
giả Bhumija, có một số Sa-môn, Bà-la-môn có lý thuyết như sau, có quan điểm như
sau: "Nếu có ước nguyện hành Phạm hạnh, thời không đạt được quả vị; nếu
không có ước nguyện hành Phạm hạnh, thời không đạt được quả vị; nếu có và không
có ước nguyện hành Phạm hạnh, thời không đạt được quả vị; nếu không có và không
không có ước nguyện hành Phạm hạnh, thời không đạt được quả vị". Ở đây, bậc
Ðạo sư của Tôn giả Bhumija có nói gì, và có lập luận gì?
-- Thưa
Vương tử, tôi không tận mặt Thế Tôn được nghe như vậy, được ghi nhớ như vậy. Và
sự việc này xảy ra, Thế Tôn có giải thích như sau: "Nếu có ước nguyện,
hành Phạm hạnh không chánh đáng (ayoni so), thời không đạt được quả vị; nếu
không có ước nguyện, hành Phạm hạnh không chánh đáng, thời không đạt được quả vị;
nếu có và không có ước nguyện, hành Phạm hạnh không chánh đáng, thời không đạt
được quả vị; nếu không có và không không có ước nguyện, hành Phạm hạnh không
chánh đáng, thời không đạt được quả vị”
Sau đó Tôn
giả Bhumija đến bạch với Đức Thế Tôn và được Ngài dạy thêm:
“-- Thật
vậy, này Bhumija, được hỏi vậy, được trả lời vậy, Ông nói đúng lời Thế Tôn nói,
Ông không xuyên tạc Thế Tôn với điều không đúng sự thực, Ông đã giải thích đúng
pháp, tùy pháp, và một vị đồng Phạm hạnh nói đúng pháp, tùy pháp không có lý do
gì để chỉ trích.
Này Bhumija,
những Sa-môn hay Bà-la-môn nào có tà kiến, tà tư duy, tà ngữ, tà nghiệp,
tà mạng, tà tinh tấn, tà niệm, tà định, nếu họ có ước nguyện hành Phạm hạnh,
thời không đạt được quả vị; nếu họ không có ước nguyện, hành Phạm hạnh, thời
không đạt được quả vị; nếu họ có và không có ước nguyện, hành Phạm hạnh, thời
không đạt được quả vị; nếu họ không có và không không có ước nguyện, hành Phạm
hạnh, thời không đạt được quả vị.
Vì sao vậy? Ðây
không phải là phương pháp, này Bhumija, để đạt được quả vị.
…
Này Bhumija,
những Sa-môn hay Bà-la-môn nào có Chánh Kiến, Chánh Tư Duy, Chánh Ngữ,
Chánh Nghiệp, Chánh Mạng, Chánh Tinh Tấn, Chánh Niệm, Chánh Định; nếu
họ có ước nguyện, hành Phạm hạnh, họ đạt được quả vị; nếu họ không có ước nguyện,
hành Phạm hạnh, họ đạt được quả vị; nếu họ có và không có ước nguyện, hành Phạm
hạnh, họ đạt được quả vị; nếu họ không có và không không có ước nguyện, hành Phạm
hạnh, thời họ đạt được quả vị.
Vì cớ
sao? Ðây là phương pháp, này Bhumija, để đạt được quả vị.”
Ý kiến: Chính Đức Thế Tôn trước sau
như một đã định nghĩa rõ ràng Chánh Niệm là Bốn Niệm Xứ, Chánh Định là Tứ Thiền
– Tứ Thánh Định. Thế nhưng các nhà Đại Thừa xem thường và không thực hành theo các
Chánh Đạo này.
Vì thế dù họ
có ước nguyện hay không có ước nguyện thì họ cũng không thể đạt được quả vị của
Chánh đạo. Có chăng họ chỉ đạt được quả vị của tà đạo hoặc của đạo tưởng mà
thôi.
Lại nữa,
trong bài kinh Katthahàra (S.i,180), Đức Thế Tôn đã nói
bài kệ cho Bà-la-môn thuộc dòng họ Bhàradvàja:
“(Thế Tôn):
Phàm có ước
vọng gì,
Hay những
ái lạc gì,
Những gì
kẻ phàm phu,
Thường chấp
trước các giới,
Các tham
ái khởi lên,
Từ gốc rễ
vô minh,
Tất cả Ta
đoạn tận,
Trừ cả gốc
lẫn rễ.
Nay Ta
không ước nguyện,
Không
tham ái, chấp trước,
Ðối với tất
cả pháp,
Ta thấy đều
thanh tịnh.
Ðạt được
Chánh Ðẳng Giác,
Và mục
đích tối thượng,
Ta tu tập
Thiền định,
Vắng lặng,
không sợ hãi.
TẠP CHÍ HỌC PHẬT

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét