Thứ Năm, 19 tháng 1, 2023

09- CHÁNH ĐẠO, TÀ ĐẠO / 5

 

09- CHÁNH ĐẠO, TÀ ĐẠO / 5

Diệt Đế là chân lí của đạo Phật rất cụ thể, rõ ràng, không mơ hồ, trừu tượng. Một trạng thái giải thoát thật sự mà mọi người ai cũng nhận ra được bằng ý thức của mình.

 Kính thưa các bạn! Chân lí của Phật giáo đã xác định rõ ràng điều này. Khổ Đế và Tập Đế là hai chân lí đầu tiên đã chỉ rõ đời sống thế gian là một đời sống dẫy đầy sự khổ đau vô cùng tận. Những chân lí này đã xác định như vậy thì không còn ai phủ nhận được.

 Còn chân lí thứ ba là Diệt Đế. Diệt Đế là chỉ cho tâm bất động trước các pháp ác và các cảm thọ; là một đời sống bình an và hạnh phúc không còn khổ đau nữa. Đó chính là mục đích giải thoát của Phật giáo rõ ràng và cụ thể, nên không ai có thể cho nó mơ hồ ảo tưởng được.

 Chân lý thứ tư như các bạn đã biết nó là chương trình giáo dục đào tạo bằng những giáo pháp tu tập rèn luyện đưa đến không còn khổ đau nữa tức là đạt đến mục đích giải thoát hoàn toàn mà trong kinh đức Phật đã cho ví dụ như một cây thang bắc lên ngôi nhà lầu.

 Đọc trong bài kinh này chúng ta thấy tất cả các vị Bà La Môn từ đại tôn sư biên soạn viết ra kinh sách Vệ Đà cho đến các vị Bà La Môn hiện nay đang hành trì theo giáo pháp này. Người nào cũng không xác định được cảnh giới giải thóat cụ thể rõ ràng.

 Phần nhiều các vị Bà La Môn chỉ nói hay lý luận trong mơ hồ, trừu tượng, ảo tưởng v.v.. 

 Điều đó cho biết các Bà La Môn này chắc chắn là không biết, không thấy. Vậy mà họ bảo rằng: “Đây là trực đạo, đây là chánh đạo hướng đến, dẫn đến cộng trú với Phạm thiên, nếu ai tu theo nó ”. Lời dạy này không chính xác và không hợp lí, xin các bạn lưu ý: Đại Thừa và Thiền tông trong thời đại chúng ta cũng vậy.

 Ví dụ ngôi nhà lầu và cây thang là ý đức Phật không chấp nhận những cảnh giới siêu hình, những thiền tưởng sinh những trạng thái mô hồ, trừu tượng... Mục đích cứu cánh giải thoát là phải cụ thể rõ ràng, mọi người đều nhận ra bằng ý thức một cách dễ dàng, có đúng như vậy mới tin còn không đúng như vậy mà tin là tin mù quáng.

 Giáo pháp tu tập của Phật giáo là đức hạnh sống của con người, vì thế chứng đạt được mục đích không có khó khăn. Giáo pháp của Phật không phải là thứ giáo pháp mơ hồ, trừu tượng như kiểu Đại Thừa và Thiền Tông: Kiến Tánh Thành Phật, Chẳng niệm thiện niệm ác bản lai diện mục hiện tiền hay Tham thoại đầu, Khán công án, hay Ưng vô sở trụ nhi sanh kỳ tâm hoặc Hành thâm Bát Nhã Ba La Mật đa thời chiếu kiến ngũ uẩn giai không độ nhất thiết khổ ách, Chăn trâu, Giữ ông chủ hay biết vọng liền buông v.v...

 Kính thưa các bạn! Cách thức tu tập như vậy không có thực tế, không đoạn diệt tâm tham, sân, si.

 Đây các bạn hãy nghe đức Phật dạy tiếp: “Này Vàsettha, như sông Aciravati này đầy tràn nước đến bờ khiến con quạ có thể uống được. 

 Có người đến, có sự việc bên bờ kia, tìm đến bờ bên kia, hướng đến bờ bên kia và muốn lội qua bờ bên kia. 

 Người đứng bờ bên này kêu bờ bên kia và nói: “Bờ bên kia hãy lại đây! Bờ bên kia hãy lại đây!” Này Vàsettha người nghĩ thế nào? Có phải vì người kia kêu gọi bờ bên kia, vì cầu khẩn, vì hy vọng, vì tán thán mà bờ bên kia của sông Aciravati đến bờ bên này không?”

 Đức Phật cho một ví dụ điển hình cho chúng ta thấy pháp môn Tịnh Độ, pháp môn Pháp Hoa là những pháp môn cầu khẩn, cúng bái, sám hối v.v...mà từ bấy lâu nay đã truyền vào đất nước Việt Nam với những điều mê tín bằng sự cầu khẩn, tán thán, hy vọng hay sám hối, để được tiêu tai giải trừ nghiệp ác. 

 Những hành động tu tập của những giáo pháp này cũng giống như người đứng bên bờ bên này mà gọi bờ bên kia để bờ bên này sang sông. Một việc làm mơ mộng không thực tế chút nào, một sự tu hành như vậy không thể có sự giải thoát được.

 Đây là một bài kinh mà đức Phật đã làm sáng tỏ cái sai của Đại Thừa. Nhờ bài kinh này mà chúng ta thấy Đại Thừa không phải là giáo pháp của đức Phật thuyết.

 Sự cầu khẩn, sự cúng tế, sự lạy lễ sám hối, sự niệm hồng danh chư Phật, sự niệm Phật cầu vãng sanh Cực lạc Tây phương cũng giống như người đứng bên bờ sông này mà kêu gọi bờ sông bên kia “Bờ bên kia hãy lại đây! Bờ bên kia hãy lại đây!” Những việc làm vô vọng, những sự tu hành như vậy thật là hoài công, vô ích, chỉ uổng cho một đời tu tập.

 Bài kinh trên đây đã xác định cho các bạn thấy rằng: Chỉ có một con đường duy nhất đưa đến cứu cánh giải thoát hoàn toàn, đó là Đạo Đế. Đạo đế là một chương trình giáo dục và đào tạo đạo đức nhân bản nhân quả sống không làm khổ mình khổ người có tám lớp và ba cấp như đã nói ở trên. Cho nên người mới vào tu tập là phải vào cấp một tức là cấp giới luật. Sau khi tốt nghiệp cấp giới luật xong mới lên cấp hai, cấp hai là cấp tu tập thiền định. Sau khi tốt nghiệp cấp thiền định xong, thì mới lên cấp tuệ. Sau khi tốt nghiệp xong cấp tuệ là đã học xong chương trình đào tạo đức hạnh làm Người, làm Thánh. 

 Ngoài Đạo Đế này ra thì không có pháp môn nào hướng đến, dẫn đến cứu cánh giải thóat được. Cho nên các bạn có nhớ lời Phật dạy không? Đừng có tin! Đừng có tin!

“Chớ có tin vì nghe truyền thuyết

Chớ có tin vì nghe truyền thống

Chớ tin vì nghe người ta nói đến

Chớ có tin vì được kinh tạng truyền tụng

Chớ có tin vì nhân lý luận siêu hình

Chớ có tin vì đúng theo một lập trường .

Chớ có tin vì đánh giá hời hợt những dự kiện.

Chớ có tin vì phù hợp với định kiến của mình

Chớ có tin nơi xuất phát có uy quyền

Chớ có tin vì bậc Sa Môn là Đạo sư của mình v.v…”

Có 10 điều đức Phật đã dặn bảo mọi người đừng có tin những điều giáo pháp dạy không thực tế, không cụ thể, không rõ ràng, đối với sự cứu cánh giải thoát.

Đại Thừa và Thiền Tông đã không xác định chỉ rõ mục đích giải thoát cụ thể rõ ràng như chân lí Diệt Đế của Phật Giáo Nguyên Thuỷ. Phật Tánh, Tánh Giác, Tánh Thấy, Tánh Nghe, Tánh Biết v.v... của Đại Thừa và Thiền Tông đều mơ hồ, trừu tượng, hư tưởng, không cụ thể, không thực tế.

 Con người khổ là vì năm pháp dục tăng thịnh; là vì năm triền cái được gọi là chướng ngại pháp; là vì Thập thất kiết sử v.v… Sự kiến tánh thành Phật của Thiền Tông; sự niệm Phật cầu vãng sanh Cực Lạc Tây Phương của Tịnh Độ Tông; sự niệm chú có thần thông của Mật Tông thì đâu có đối trị và đoạn diệt được năm dục tăng trưởng, Thập Thất kiết sử và năm triền cái. Cho nên tu sĩ của Đại Thừa, Thiền Tông, Mật Tông và Tịnh Độ Tông đi đến một hướng khác. 

 Một hướng ảo tưởng. Vì thế đối với năm dục trưởng dưỡng và năm triền cái càng tăng trưởng mạnh mẽ hơn, nên cuộc sống của họ tiện nghi đầy đủ, chùa to Phật lớn chứng minh cho các bạn biết những tu sĩ này đang chạy theo dục lạc thế gian danh lợi, ăn ngủ phi thời, họ sống chẳng khác như người thế tục, chỉ có y áo và chiếc đầu cạo trọc.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

124-ĐẠI THỪA DÙ NGUYỆN HAY KHÔNG NGUYỆN CŨNG KHÔNG GIẢI THOÁT!

  124-ĐẠI THỪA DÙ NGUYỆN HAY KHÔNG NGUYỆN CŨNG KHÔNG GIẢI THOÁT! Vì sao? Vì Đại Thừa giáo cũng giống như các Bà-la-môn thời Phật, không biết...