08- CHÁNH ĐẠO, TÀ ĐẠO / 4
Ngoài pháp này ra không còn một pháp môn nào
nữa. Thế mà hiện giờ có một số người bắt chước nhai lại bã mía của tư tưởng Đại
Thừa cho nên mới bảo rằng: “pháp môn nào cũng dẫn đến cứu cánh như nhau” lối
xác định như vậy thật là vô lí, nó không chính xác và không hợp lí. Có đúng như
vậy không các bạn?
Kính
thưa các bạn! Hiện giờ tu sĩ Đại Thừa và Thiền tông cũng giống như tu sĩ Bà La
Môn trong thời đức Phật còn tại thế. Họ đã học và lập lại lý luận của Bà La Môn:
“Đây là trực đạo, đây là chánh đạo hướng đến, dẫn đến giải thoát làm chủ sanh,
già, bệnh, chết và châm dứt luân hồi cho những ai thực hành theo”.
Nhưng với những
pháp môn của Đại Thừa không chính xác, không hợp lý toàn là pháp môn ảo tưởng.
Có
đúng như vậy không các bạn?
Đây
các bạn hãy nghe tiếp đức Phật kết luận bài kinh này: “Này Vàsettha những Bà La
Môn tinh thông ba tập Vệ Đà không biết, không thấy con đường đưa đến cộng trú với
Phạm thiên mà thuyết dạy: “Đây là trực đạo, đây là chánh đạo, hướng đến, dẫn đến
cộng trú với Phạm thiên cho những ai thực hành theo”.
Thật
không thể có sự kiện ấy. Này Vàsettha ví như một chuỗi người mù ôm lưng nhau,
người trước không thấy, người giữa cũng không thấy, người cuối cũng không thấy,
như vậy, này Vàsettha, lời nói của những Bà La Môn tinh thông ba tập Vệ Đà người
đầu không thấy, người giữa không thấy người cuối cũng không thấy giống như lời
nói mù quáng. Lời nói của Bà La Môn tinh thông ba tập Vệ Đà như vậy là lời nói
đáng chê cười, là lời nói suông, là lời nói không tưởng, là lời nói trống rỗng…”
Đem so sánh đoạn kinh này với kinh sách Đại Thừa thì không có khác điều chi cả.
Phải không các bạn?
Lời
nói trong kinh sách Đại Thừa và Thiền Tông là lời nói đáng chê trách, là lời
nói suông, là lời nói không tưởng, là lời nói trống rỗng, nói trong sự hư ảo,
tưởng giải, thiếu thực tế, không cụ thể v.v...
Trong
Phật giáo có đường lối tu tập rõ ràng và cụ thể.
Đường
lối tu tập đó đã xác định bằng bốn chân lí của loài người: KHỔ, TẬP, DIỆT, ĐẠO.
Khổ, tập,
diệt, đạo là một cái nhà lầu có bốn tầng, và như vậy chúng ta có thể làm một
cây thang cao 4 từng để bắc lên cái nhà lầu 4 từng, như vậy mới chính xác và hợp
lý. Phải không các bạn?
Bởi vì
bốn từng lầu này ai cũng nhận biết một cách rõ ràng:
- Từng thứ
nhất là KHỔ ĐẾ, vậy làm người có ai không biết cái khổ này không?
- Từng thứ
hai là TẬP ĐẾ, đó là nguyên nhân sinh ra muôn thứ đau khổ. Điều này không ai
dám chối cãi và phủ định được, nó thực tế, không mơ hồ trừu tượng mà mọi người
khi nghe nói đến nguyên nhân sinh ra đau khổ thì ai cũng biết rõ và chấp nhận
đó là đúng như thật, đúng 100%. Có đúng như vậy không các bạn?
- Tầng thứ
ba là DIỆT ĐẾ, diệt đế là một trạng thái ly dục, ly ác pháp; là một trạng thái
tâm bất động trước các pháp và các cảm thọ; là một trạng thái tâm thanh thản,
an lạc và vô sự.
Trạng
thái tâm này ai ai cũng biết, dù là người chưa có tu tập một ngày nào, họ cũng
nhận ra được, chứ không phải đợi tu tập rồi mới biết.
Cho
nên khi có ai nói đến tâm thanh thản, an lạc và vô sự thì mọi người nhận ngay
liền là một trạng thái giải thoát. Dù bất cứ một người nào cũng vẫn nhận ra được
nó một cách rõ ràng và cụ thể, chứ không mơ hồ trừu tượng như cõi Thiên đàng, Cực
lạc, Niết bàn, Phật tánh, Bản lai diện mục, Chân không diệu hữu, Tánh thấy,
Tánh nghe, Tánh biết, Tánh không và Trí Tuệ Bát Nhã…của Đại Thừa, của Thiền
Tông và của các tôn giáo khác.
Toàn bộ
những cảnh giới và trạng thái này đều là ảo tưởng không thật có. Cho nên mục
đích tu hành của Đại Thừa và Thiền Tông không thực tế, cụ thể chỉ toàn là mục
đích ảo tưởng, trừu tượng, ảo giác v.v...chưa có ai thực hiện giải thoát được
như đức Phật đã dạy ở đoạn kinh trên. Vì thế khi thực hành không mang lại kết
quả diệt trừ tâm tham, sân, si mà tâm tham, sân, si lại còn to lớn hơn.
- Phật giáo
Nguyên Thủy khác. Ngay trên tâm tham, sân, si dùng mọi pháp diệt trừ nó để bảo
vệ chân lí thứ ba. Vì thế, chân lí thứ tư là “ĐẠO ĐẾ” ra đời. Đạo đế là một
chương trình giáo dục đào tạo những bậc Thánh A La Hán vô lậu gồm có tám lớp:
Lớp Chánh kiến
Lớp Chánh tư
duy
Lớp Chánh ngữ
Lớp Chánh
nghiệp
Lớp Chánh mạng
Lớp Chánh
tinh tấn
Lớp Chánh niệm
Lớp Chánh định
Tám lớp
này được chia ra làm ba cấp. Trong ba cấp này gồm có:
Cấp GIỚI
Cấp ĐỊNH
Cấp TUỆ
Bởi vậy
đạo Phật có chương trình giáo dục, đào tạo hẳn hoi, có bài vở tu học theo thứ lớp,
từ lớp thấp đến lớp cao hơn. Mỗi bài vở học và tu tập được trau dồi và rèn luyện
thân tâm một cách cụ thể, rõ ràng. Vì nó là những bài học rèn luyện và tu tập cụ
thể để đối trị tâm tham, sân, si. Cho nên bốn chân lí như cái nhà có bốn tầng lầu.
Còn Đạo Đế như cây thang để leo lên bốn tầng của ngôi nhà lầu.
Vậy
chúng ta hãy lắng nghe đức Phật dạy: “Này Vàsettha, như có một người muốn xây tại
ngã tư đường một cái thang để leo lên một ngôi nhà lầu, nhưng có người hỏi:
“Này bạn, ông muốn xây một cái thang để leo lên một ngôi nhà lầu, vậy ông có biết
ngôi nhà lầu ấy ở về hướng Đông hay ở về hướng Tây, hay ở về hướng Bắc hay ở về
hướng Nam, ngôi nhà lầu ấy cao hay thấp hay trung bình? Được hỏi như vậy người ấy
trả lời không biết.”
“Lại
có người hỏi: “Này bạn, như vậy có phải Ông xây một cái thang để leo lên một
ngôi lầu mà Ông không biết, không thấy? Hỏi vậy, vị ấy trả lời phải. Này
Vàsettha, Người nghĩ thế nào? Sự kiện là như vậy, thời có phải lời nói của người
kia không chính xác, hợp lí?”
“Vâng
phải, kính bạch Thế Tôn sự kiện là như vậy, thời lời nói của người kia là không
chính xác, hợp lý?”
Ở đây,
đức Phật đã cho một ví dụ cho các bạn dễ hiểu, dễ nhận ra cái sai của Đại Thừa
và Thiền Tông: Cây thang và ngôi nhà lầu.
Cây
thang dụ cho pháp, ngôi nhà lầu, dụ cho mục đích giải thoát. Mục đích giải
thoát mà biết không rõ, không thấy rõ thì giáo pháp tu tập làm sao có kết quả
thực tế được. Phải không các bạn?
Thế mà các nhà Đại Thừa làm cây thang để leo lên ngôi nhà lầu thì làm sao giáo pháp đó đúng được và như vậy giáo pháp đó không thể đưa đến cứu cánh, cho nên kinh sách Đại thừa là kinh sách tưởng, không phải Phật thuyết.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét