63-BỒ TÁT GIỚI: GIỚI TÀ NGHIỆP GIÁC QUÁN
Phản Bác 48
Giới Khinh Bồ-tát Giới Dại thừa Ba tàu Bà-la-môn
Nguyên văn
“33.- GIỚI TÀ NGHIỆP GIÁC QUÁN 58
Nếu Phật tử,
không vì ác tâm đi xem tất cả nam nữ v.v... đánh nhau, hay binh trận binh
tướng hoặc cướp v.v... đấu chiến nhau.
Cũng chẳng
được đi xem hát, nghe nhạc, chơi cờ, đánh bạc, đá cầu, đá bóng v.v...
Cho đến bói xủ. Chẳng được làm tay sai cho kẻ trộm cướp. Nếu cố làm các điều trên,
Phật tử nầy phạm “khinh cấu tội”.”
Chú thích 58
(tr.35): “Phật tử lấy từ bi làm chủ, lấy hòa thuận làm tông, đâu nên an
lòng nhìn xem người đánh nhau, chiến nhau, dầu là võ sĩ đấu võ, cho đến
đá gà, đá cá, đá dế, v.v... cũng không được xem (nên chú ý hai chữ “Ác
tâm”). Đây là điều cấm tà giác tà quán. Trong văn cấm năm điều: (1)
xem đấu chiến, (2) mua vui, (3) chơi bời, (4) bói quẻ, (5) làm sứ mạng cho
giặc cướp.
Năm điều
này là những duyên chướng đạo giải thoát, làm tăng thêm phóng vật loạn
tâm. Trong Địa Trì Giới Bổn có nói: “Nếu Bồ Tát lười biếng trễ nải, thích
ngủ nghỉ, nếu là không phải giờ, hay thái quá thời phạm tội nhiễm ô (Khinh
cấu).
Trừ khi
có nhơn duyên, như bịnh, yếu, quá mệt nhọc, v.v....
PHẢN BÁC: GIỚI TÀ NGHIỆP GIÁC QUÁN CỦA BỒ TÁT GIỚI.
Người cư sĩ
Nhị Thừa sau năm giới căn bản, nếu tinh tấn thêm nữa phải giữ Bát Quan
Trai giới, trong đó có giới thứ bảy: ‘tránh xa không xem múa, hát, nhạc,
diễn kịch, không trang sức bằng vòng hoa, hương liệu, dầu thoa và các thời
trang’.
Đương thời
Phật, có một vũ kịch sư tên là Tallaputa đi đến hỏi Đức Thế Tôn về sanh
thú của mình. Đức Phật ba lần từ chối, sau đó Ngài đã dạy Tallaputa rằng
vũ kịch, ca nhạc dễ làm tăng trưởng tham - sân - si nơi người khác nên phải
đoạ địa ngục. Phật dạy Tallaputa:
“Người ấy tự
mình đắm say, phóng dật, làm người khác đắm say và phóng dật, sau khi
thân hoại mạng chung, sẽ sanh trong địa ngục Hý tiếu (Pahāso).
Nếu người ấy
có (tà) kiến như sau: "Người vũ kịch nào, trên sân khấu hay giữa kịch
trường, với các điệu bộ giả sự thật, làm quần chúng vui cười, thích
thú; người ấy, sau khi thân hoại mạng chung, sẽ sanh cộng trú với chư
Thiên hay cười". Như vậy là tà kiến.
Ai rơi vào
tà kiến, này Thôn trưởng, Ta nói rằng người ấy chỉ có một trong hai
sanh thú: một là địa ngục, hai là súc sanh.” (Trích kinh “Puta”
(S.iv,306))
Bên cạnh đó
trong các bài Kinh và Luật khác, tuỳ hoàn cảnh Đức Thế Tôn cũng phân
tích rõ những tác hại của ca múa, đóng kịch.
Chính
vì thế hạn chế ‘tránh xa không xem múa, hát, nhạc, diễn kịch, không
trang sức bằng vòng hoa, hương liệu, dầu thoa và các thời trang’ được xem
là một giới điều quan trọng trong Bát Quan Trai Giới.
Các con Phật
ý thức được sự nguy hiểm này phải cố gắng giữ gìn giới hạnh.
Đó là chưa
nói đến chuyện làm ‘tay sai cho kẻ trộm cướp’, và ‘Nếu cố làm các điều
trên, Phật tử nầy phạm “khinh cấu tội” (!?) Vì xem là tội khinh cho
nên các chùa, Tăng Ni, Bồ-tát cứ thản nhiên ca hát, múa nhảy, chơi cờ, đàn
địch đủ trò đủ kiểu. Còn chuyện làm ‘tay sai cho kẻ trộm cướp’ cũng
nhẹ thôi, và phải theo giới trọng thứ sáu ‘cấm rao lỗi của nhau’.
Đấy là lý do
vì sao Bồ- tát giới tuy cấm ca hát, làm tay sai trộm cướp, nhưng khép
vào tội khinh.
Người trí gọi
điều này là sự ngăn cấm nhưng lại tạo kẽ hở cho sự phá giới cấm. Bồ-tát
giới thâm hiểm là vì vậy.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét