53-BỒ TÁT GIỚI: GIỚI KHINH MẠN KHÔNG TẬN TÂM DẠY
Phản Bác 48
Giới Khinh Bồ-tát Giới Dại thừa Ba tàu Bà-la-môn
Nguyên văn
“23.-GIỚI KHINH MẠN KHÔNG TẬN TÂM DẠY 49
Nếu Phật tử,
sau khi Phật nhập diệt, lúc có tâm tốt muốn thọ giới Bồ Tát, thời đối trước
tượng Phật, cùng tượng Bồ Tát mà tự nguyện thọ giới.
Nên ở trước
tượng Phật và tượng Bồ Tát sám hối trong bảy ngày, hễ được thấy hảo tướng
là đắc giới.
Như chưa thấy
hảo tướng thời phải sám hối mười bốn ngày, hăm mốt ngày, hay đến cả
năm, cầu thấy được hảo tướng. Khi được thấy hảo tướng rồi, thời được
đối trước tượng Phật Bồ Tát mà thọ giới. Như chưa thấy hảo tướng thì dầu
có đối trước tướng Phật thọ giới vẫn không gọi là đắc giới.
Nếu đối trước
vị Pháp sư đã thọ giới Bồ Tát mà thọ giới, thời không cần thấy hảo tướng.
Tại sao vậy? Vì vị Pháp sư ấy là chư sư truyền giới cho nhau,
nên không cần hảo tướng. Hễ đối trước vị Pháp sư ấy mà thọ giới liền đắc
giới, do vì hết lòng kính trọng nên đắc giới.
Nếu ở trong
vòng nghìn dặm, mà tìm không được vị Pháp sư truyền giới thời, Phật tử
được phép đối trước tượng Phật và Bồ Tát mà tự nguyện thọ giới Bồ Tát,
nhưng cần phải thấy hảo tướng.
Nếu các vị
Pháp sư ỷ mình thông kinh luật cùng giới pháp Đại thừa, kết giao với
các nhà quyền quý, khi có hàng tân học Bồ Tát đến cầu học nghĩa kinh, luật,
lại giận ghét, hay khinh ngạo, không chịu tận tâm chỉ bảo, vị nầy phạm
“khinh cấu tội”.
Chú thích 49
(tr.34-35): Thọ giới này có ba phẩm đắc giới: (a) Đối trước Phật cùng Bồ
tát mà thọ giới thời thuộc thượng phẩm đắc giới. (b) Thọ
với Bồ Tát
Giới Pháp Sư thời thuộc trung phẩm đắc giới. (c) Đối trước tượng Phật, tượng
Bồ Tát mà tự nguyện thọ thời thuộc hạ phẩm đắc giới. --
- Trong phần
tự nguyện thọ giới này phải đủ hai điều kiện mới đắc giới: (1) Trong nghìn
dặm không có Pháp Sư truyền giới, (2) Phải thấy hảo tướng. Nếu có
Pháp Sư có thể truyền giới mà không đến xin thọ, lại tự nguyện thọ giới,
thời dầu có thấy hảo tướng cũng không đắc giới, vì có tâm khinh mạn vậy.
PHẢN BÁC: GIỚI KHINH MẠN KHÔNG TẬN TÂM DẠY CỦA BỒ TÁT GIỚI.
Bồ-tát giới
ban luật mơ hồ kiểu này, khối Ma tử có thể trở thành Bồ-tát con, thành
Pháp sư thanh tịnh.
Với kẻ giả
danh ưa nói láo, đâu cần phải bảy ngày, chỉ cần bảy giây thôi cũng thấy được
‘hảo tướng’ tức thì. Những kẻ này dễ đắc giới Bồ-tát nhất, dễ thanh tịnh
nhất.
Các Ma tử
này biến thành Pháp sư rồi lại truyền giới cho Ma tử khác, cứ thế tất cả đều
thành ‘thượng phẩm đắc giới’. Cả hội chúng Đại giáo đều thanh tịnh là
vì vậy. Nhưng dù ‘Ma sư’ không truyền giới cũng không sao và chỉ bị ‘khinh
cấu tội’ thôi.
Bồ-tát giới
tưởng nghiêm mà không nghiêm là vì vậy. Luật tà vạy có giúp ma phá đạo không,
có khiến hại người lành không?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét