103-CON NGỰA THÀNH TROY/ 23
] Trích “Cūlagavaccha” , Trưởng Lão Tăng Kệ (Thera. 3)
“Ngài sanh
là vị Bà-la-môn ở Kosambī, nghe bậc Ðạo Sư thuyết pháp, ngài xuất
gia. Lúc bấy giờ các Tỷ-kheo ở Kosambī tranh cãi nhau, Cūlagavachha không theo phe phái nào, trung thành
với lời dạy của bậc Ðạo Sư, phát triển trí tuệ và chứng quả A-la-hán.
Thấy sự
tranh cãi các Tỷ-kheo là nguyên nhân của sự thối thất, Ngài hoan hỷ với thái độ
không phe phái của mình và nói lên bài kệ:
11. Tỷ-kheo
nhiều hân hoan,
Trong
pháp Phật tuyên bố,
Ðạt được
đạo tịch tịnh,
Hành dừng
lại an lạc.”
{ Ghi
chú của Nhị Tạng Vương:
Tỳ-kheo nhiều tranh cãi,
Trong hội chúng tranh chấp,
Tất cả bị đọa lạc,
Sân hận xuống cõi dữ.
Tu từ bi hỷ xả,
Tâm quảng đại rộng lớn,
Mỗi người được an vui,
Đời sau sanh cõi lành.
卐
] Trích
“Tissa”, Trưởng Lão Tăng Kệ (Thera. 6)
“Trong thời
đức Phật hiện tại, ngài được sanh ở Kapilavatthu, con người
dì của đức Phật và được đặt tên là Tissa. Ngài xuất gia
theo đức Phật, sống tại một lâm trại và tự phụ với địa vị của mình, tánh hay
nóng nảy bất thường, vì vậy ngài không làm bổn phận của mình được hăng hái.
Rồi bậc Ðạo
Sư, với thiên nhãn thấy ngài đang ngủ há miệng liền hiện đến trước ngài, thức
ngài dậy với bài kệ:
39. Như bị
kiếm chém xuống,
Như bị lửa
cháy đầu,
Vị Tỷ-kheo
xuất gia,
Chánh niệm,
đoạn tham dục.”
{ Ghi
chú của Nhị Tạng Vương:
Tissa là
“con người dì của Đức Phật” vì thế ông là anh em họ chứ không phải chú của Phật
như luận giải của Phật Âm. Trong Chánh Kinh và Luật gốc
còn có các vị Tỳ-kheo Tissa khác, nhưng không có vị nào là chú của
Đức Thế Tôn (Xem ghi chú trong bài ‘Sư Già Mất Dạy’ ở trên).
卐
LUẬT TẠNG
ĐẠI PHẨM MAHĀVAGGA,
I. CHƯƠNG
TRỌNG YẾU (MAHĀKHANDHAKAṂ) (tt)
Tụng phẩm
thứ tám
“...[127]...
Khi ấy, con rồng ấy (nghĩ rằng): “Nghe nói ta không có được pháp tiến bộ
trong Pháp và Luật này” (trở nên) đau khổ, rầu rĩ, và trong khi nước mắt
trào ra đã khóc rống lên, rồi bỏ đi.
Sau đó, đức
Thế Tôn đã bảo các Tỳ-khưu rằng:
- Này các Tỳ-khưu,
đây là hai lý do đưa đến việc hiện ra bản thể thật của loài rồng là khi thực
hành việc lứa đôi với rồng cái và khi hết lo âu rồi chìm vào giấc ngủ. Này các
Tỳ-khưu, hai lý do này đưa đến việc hiện ra bản thể thật của loài rồng. Này các
Tỳ-khưu, loài thú chưa được tu lên bậc trên thì không nên cho tu lên bậc trên,
đã được tu lên bậc trên rồi thì nên trục xuất.”
˜]™
Bốn mươi
lăm mùa hạ của Ðức Phật
(Xem
www.BudSas\budsas_m\uni\u-vbud\vbpha206.htm)
“Hạ 6
(523 TCN): Ngụ tại đồi
Mankula, thành Kiều-thượng-di (Kosambī), xứ Vamsa: thu phục và giáo hóa các người
ngoại đạo.
Hạ 9 (520
TCN): Ngụ tại thành
Kiều-thượng-di: nhân khi bị bà thứ hậu Magandhiya của vua Udena oán ghét và bêu
xấu, Ðức Phật dạy tôn giả A-nan (Ānanda) về hạnh kham nhẫn.
Hạ 10
(519 TCN): Ngụ tại rừng Pārileyyaka gần
thành Kiều-thượng-di: không khuyên giải được các xung đột và tranh cãi giữa hai
nhóm tu sĩ, Ðức Phật bỏ vào rừng sống độc cư, và hóa độ được một voi chúa và một
chú khỉ. Hai con thú nầy đã giúp đỡ Ngài trong các công việc hằng ngày.” (Hết
trích)
{ Ghi
chú của Nhị Tạng Vương: Tài liệu trên không ghi rõ các sự kiện từ Kinh hoặc
Luật nào, vì vậy thiết nghĩ chỉ có tính chất tham khảo.
Xem Thêm
[Phần
1] [Phần
2] [Phần
3] [Tham khảo]

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét